Hạ đến! Phượng hồng muôn cánh hoa
Rực rỡ sân trường sắc chói lòa
Ta tiễn bạn ra đi đầu hạ
Còn ta cuối hạ cũng chia xa....
Bao nhiêu mùa hạ đã đi qua
Bao cánh phượng rơi đã nhạt nhòa
Những ngày thơ ấy giờ xa quá
Sao lại rưng rưng mỗi hạ về!
Tuổi thơ như cánh phượng nở xòe
Rộn tiếng cười vui mỗi độ hè
Sao lại phải xa? Xa mãi mãi!
Hạ ơi! Còn lại tuổi thơ ta...
Biết đến bao giờ ta trở lại
Xứ Thanh gió núi đuổi mây ngàn
Biết đến bao giờ còn gặp lại
Phựơng hồng xưa trong hạ mênh mang....
..
Cám ơn chú Việt Bằng đã đọc và bình thơ cho SL rất hay và cảm động! Chú à, bài thơ này SL viết do cảm xúc khi hạ về, và đọc các bài thơ, văn của HĐHTN cùng tâm trạng, sự đồng cảm gợi lên bao nỗi niềm kỷ niệm. Tâm trạng bài thơ cũng là của chung nhóm bạn của blog mà SL thay lời chắp bút thôi! Rồi bận rộn SL cũng quên, ít vô blog nên không chú ý có ai xem hay bình thơ không, mà được viết ra cảm xúc của mình là vui lắm rồi phải không chú! Có người đồng cảm thì hạnh phúc hơn. Hôm nay vô blog mới thấy lời nhắn của chú, nếu chậm trễ mong chú đừng giận. Chú bình thơ hay lắm chú à! Mà chú làm thơ cũng giỏi nữa! Lẽ ra ban chấp hành HĐHSG phải thưởng cho chú mới đúng! Nhưng SL ít dám bình thơ chú vì bài nào cũng gợi nhiều kỷ niệm ở xứ Thanh, mà không về thăm được cũng buồn lắm chú à! Kính chúc cô chú nhiều sức khoẻ, vui nhiều và có bài thơ nào mới chú đưa lên hết chú nha!
Trả lời nhận xét này