Hạ cuối mùa đuổi theo làn gió
Dưới tán phượng tàn lả tả hoa bay
Trời Sài Gòn ướt sũng xám mây
Bao bạn bè ký ức nào cũng nhớ
Ta đã qua mấy chục mùa mưa
Dưới vòm me Sài thành xanh chan chứa
Sao lòng vẫn nhớ bạn bè trang lứa
Cháy lập loè hoa phượng tuổi thơ xưa
Hạ hôm nay vỡ oà vui quá
Thật hay mơ bè bạn lại bên ta
Ô cứ tưởng không bao giờ gặp lại
Mà rưng rưng bao ngày đã chia xa
Gặp lại nhau tuổi thơ ùa về lại
Những tháng ngày ríu rít bên nhau
Chia ngọt bùi ước mơ bay xa mãi
Bạn với ta bao kỷ niệm không phai
Sài Gòn hạ mà mưa giăng khắp phố
Gặp mặt rồi xa lại giấc mơ
Dòng đời trôi muôn phương trời lại nhớ
Sẽ gần hơn những ngày tháng mong chờ
Thật là xúc động khi được thưởng thức bài thơ của bạn. Bài thơ rất đầy đủ ý nghĩa và xúc tích chứa chan một tình cảm chân thành xuất phát từ tận đáy lòng mới có được cảm xúc có ngọn có ngành như vậy. Qua chú Việt Bằng có phân tích ngần nào thì lại càng thấy sâu sắc và thâm thuý lắm.Cảm ơn bạn, cho tớ xin lổi chú Việt Bằng và bạn nha vì chưa kịp xin phép mà đã tự động"Bốc" bỏ sang blog của khối cho ấm tình mà. Gần khai giảng rồi nên dạo này tớ cũng bận quá, điện đóm lại thất thường. Cũng còn vài câu chuyện nữa của chuyến hành trình mà đang còn nợ lại chưa kể hết.Có gì hết sức thông cảm cho tớ với nghen.